By Vuong Thu Nguyet (aka Nina Vuong), Managing Partner, Mystery of Mekong –
(In English & Vietnamese)
For most of Vietnamese women, the dates 8 March and 20 October are when feminity and gender equality will be celebrated and appreciated. For me, the date of my own “Women’s Day” is 30 November, 2006.
Transformation
That is when I liberated a woman bound by prejudices, bias and trapped within. That was the day, I stepped out of my fear and the constraints of traditional values imposed on a girl born in Vietnam. And stepped in to creating the life of an independent woman who knows how to love herself and do what she wants.
That day, I left my hometown Hanoi and arrived in Ho Chi Minh City. Born, and raised in the capital city I had a stable job but like many other girls wanted to start a journey of independence and become a woman I wanted to be. Moving from Hanoi to Saigon may sound very simple to many millennials but to me 15 years ago it was a transformation.
Why?
Constraints of Tradition
From the age of 13, I was taught by my traditional Hanoian mother to cook, clean and take care of a small family – ready to be a wife and a mother. No one ever asked about my dreams, passions and how I wanted to live my life. It was set in stone, that whoever showed up at the doorstep asking for my hand by my mid-twenties would be my husband.
At the age of 24, like most of Vietnamese girls, I was directed to have an 8-to-5 job without expectations of a livable income, career progression; or how to develop myself professionally. The main expectation was the traditional pressure to get married, have children and become the ‘family woman’.
Until my ‘day’, I used to live under these expectations and this picture of the future.
Challenging the Questions
There are many statements aimed to ’brainwash’ girls every day such as:
- “Women are only evaluated by their husbands”;
- “A maiden doesn’t need to study hard, as it doesn’t help her to get a good spouse”; and
- “Successful men don’t like women who are too smart and strong” …
Many similar statements surrounding my youth have made me struggle to find out my true self. The questions that stuck in my mind have been:
- “Getting married and having children is compulsory to all women or just one of the choices?”,
- ”If, I continue to work hard, study, be independent and enjoy my life, can I create my own value?”, and
- ”Should I be called ’leftover’ as being single after 30 years old?” …
Challenging these questions has been a journey of empowerment where I have built my own answers that empower me to a lifestyle that makes me a happy woman.
Single Day to Hundred Years
I have followed the motto: ”Carpe Diem” or “Seize the day”. Whereas I enjoy every single day of my life as if tomorrow would be the last day; and plan for my future as if I were going to have a hundred years ahead.
I have learned and realized that there is a power in being a woman. The journey today is to find the questions and answers that enable me so I can continue to learn both personally and professionally.
Empowering Each Other & Ourselves
I have been fortunate to meet many women as well as the men who have always supported and encouraged me on my journey of self-liberation.
There was once a man who told me, “Women have such a power – it is as soft as water but so strong it can erode rock mountains – that power comes from their hearts.”
Although, I celebrate my own Women’s Day, I live a Women’s Day every day where I am empowered and happy.
Today I live a life for me.
Ngày Phụ nữ của Chính tôi
Với rất nhiều phụ nữ ở Việt Nam ngày 8/3 và 20/10 là những ngày lễ để họ được tôn vinh sự nữ tính và bình đẳng giới bởi những người đàn ông xung quanh họ. Tuy nhiên, tôi lại có cho riêng mình một ngày “Phụ Nữ” đó là ngày 30/11, vì vào ngày đó năm 2006 tôi đã giải phóng người phụ nữ bị trói buộc bởi rất nhiều định kiến và nhốt bên trong chính bản thân mình.
Ngày đó, tôi đã tự mình bước ra khỏi sự sợ hãi và những ràng buộc của các giá trị truyền thống áp đặt lên một người con gái sinh ra ở Việt Nam, để tự mình tạo ra cuộc sống của một người phụ nữ độc lập, yêu thương bản thân và được làm những điều mình muốn. Ngày đó tôi rời khỏi Hà Nội – nơi tôi sinh ra, lớn lên và đang có một công việc ổn định như bao nhiêu cô gái cùng trang lứa để vào Sài Gòn sống một mình và bắt đầu cuộc hành trình trở thành người phụ nữ mà mình mong muốn. Việc chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn sinh sống nghe có vẻ như rất đơn giản đối với nhiều bạn trẻ hiện đại nhưng với tôi tại thời điểm 15 năm về trước lại là cả một sự lột xác.
Vì sao ư?
Ở tuổi 24, đa phần những cô gái sinh ra ở Việt Nam sẽ được định hướng có một công việc ổn định, đi làm từ 8 giờ sáng tới 5 giờ chiều mà không cần kỳ vọng thu nhập cao bao nhiêu, sự nghiệp sẽ thăng tiến như thế nào và nuôi dưỡng đam mê của mình ra sao. Sau đó họ sẽ có 1 áp lực vô hình về việc phải kết hôn, sinh con và trở thành người lo toan mọi việc cho gia đình.
Tôi đã từng sống theo định hướng ấy trong một sự mơ hồ và hoài nghi về tương lai của mình.
Từ năm 13 tuổi, tôi đã được mẹ tôi – một người phụ nữ Hà Nội truyền thống dạy nấu ăn, dọn dẹp, chăm sóc và vun vén cho một gia đình nhỏ để sẵn sàng trở thành một người vợ và một người mẹ. Không một ai hỏi tôi về đam mê của tôi là gì, tôi muốn sống cuộc đời ra sao nhưng tất cả đều rất mặc nhiên rằng tôi sẽ phải cưới một người đàn ông nào đó nếu họ xuất hiện vào năm tôi khoảng 25-27 tuổi.
Có những câu nói mang tính “tẩy não” sẽ được nói với các cô gái mỗi ngày:
“phụ nữ chỉ hơn nhau ở tấm chồng”
“đàn bà, con gái mà học chi cho nhiều rồi khó lấy chồng”
“đàn ông thành đạt không thích những người phụ nữ quá thông minh và mạnh mẽ đâu”…
Nhiều và rất nhiều những câu nói tương tự như thế bủa vây tuổi thanh xuân của tôi khiến tôi đã phải vất vả tự tìm lời giải thích đâu là giá trị thật sự của bản thân mình.
Lấy chồng và sinh con là lẽ tự nhiên bắt buộc của phụ nữ hay cũng chỉ là một trong những sự lựa chọn?
Nếu tôi tiếp tục chăm chỉ học tập, làm việc, tự chủ và tận hưởng cuộc sống này thì tôi có thể tự tạo nên giá trị của bản thân mình hay không?
Sống độc thân sau 30 tuổi có phải là ế?…
Những câu hỏi như vậy đã là một phần của hành trình trưởng thành và xây dựng phong cách sống của mình để trở thành một người phụ nữ hạnh phúc. Cứ thế tôi tận hưởng từng ngày trong cuộc sống của mình như thể ngày mai là ngày cuối và lên kế hoạch cho tương lai như thể tôi sẽ có cả trăm năm.
Tôi nhận ra là phụ nữ tôi có rất nhiều thứ để học, không chỉ là kiến thức chuyên môn mà cách để trở nên đẹp hơn và thú vị hơn cũng là cả một bầu trời tri thức.
Tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng tôi cũng không phủ nhận rằng mình đã rất may mắn gặp được những người bạn gái và cả những người đàn ông luôn ủng hộ, động viên tôi trên hành trình khai phóng bản thân.
Có một người đàn ông nói với tôi rằng “Phụ nữ có một thứ sức mạnh mềm như nước nhưng lại có thể bào mòn cả núi đá, sức mạnh ấy nằm ở trái tim của họ”. Tôi vẫn đang tiếp tục học cách yêu thương nhiều hơn và tập luyện để trái tim của mình khoẻ hơn cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Chỉ bằng cách ấy tôi từng bước trở thành người phụ nữ mà tôi mong muốn vì tôi hiểu rằng tôi chỉ có đủ thời gian để sống cuộc đời của chính mình mà thôi.
All views and opinions expressed on this site are those of the individual authors and comments on this site are the sole responsibility of the individual contributor.